Gần đây, năm đứa con của tôi đã được nếm trải cuộc sống kiểu châu Âu khi chúng tôi ghé thăm Big Ben và Tháp London. Quay về chỗ thuê trọ, chúng tôi phải chịu cái nóng 80 độ F (khoảng 26-27 độ C) mà không có máy lạnh, và quần áo thì phải phơi khô bằng dây.
Chúng thích ngắm cảnh, nhưng việc không có điều hòa thì lại khác.
Ở Maryland, hóa đơn tiền điện mùa hè của chúng tôi tăng vọt theo nhiệt độ. Thỉnh thoảng, công ty điện lực lại gửi kèm hóa đơn những lời khuyên vui vẻ để cắt giảm chi phí, như giảm hoặc tắt điều hòa và phơi khô quần áo. Chà, tôi vừa dành cả tuần để làm đúng như vậy, và tôi dám chắc mình không có ý định biến nó thành lối sống lâu dài.
Mùa hè này, chúng tôi đang chuẩn bị đối mặt với hóa đơn cao hơn nữa và nguy cơ mất điện. Vào những ngày đặc biệt nóng, chúng tôi đã nhận được tin nhắn từ nhà cung cấp năng lượng cảnh báo về tình trạng căng thẳng trên lưới điện. Mọi thứ được dự báo sẽ còn tồi tệ hơn trong năm nay.
Lúc đầu khi chuyển đến và đăng ký dịch vụ điện, chúng tôi chọn gói ngân sách. Sau đó mới biết có một ‘cái bẫy’: họ có thể cắt hoặc giảm công suất điện nhà bạn vào giờ cao điểm. Việc điện cứ bật tắt liên tục này đã làm hỏng hệ thống HVAC vốn đã trục trặc của nhà tôi. Khoản tiết kiệm từ chương trình đó chỉ vài đô la mỗi tháng, nhưng nó khiến chúng tôi tốn hơn 10.000 đô la để mua một bộ HVAC mới.
Cách để giảm chi phí không phải là những chương trình ‘treo đầu dê bán thịt chó’ này, mà là thay đổi cách chính quyền tiểu bang của chúng tôi quản lý năng lượng một cách vô trách nhiệm.
Việc sử dụng điện tăng lên theo mùa chỉ là một phần lý do khiến chi phí leo thang. Người dân Maryland hiện đang trả nhiều tiền hơn để nhập khẩu điện từ các tiểu bang khác, theo tin từ Fox News ngày 22/5/2025. Điều này là do các nhà lập pháp đã thúc đẩy đóng cửa các nhà máy nhiệt điện than và khí đốt – nguồn năng lượng chính của chúng tôi – mà không có bất kỳ giải pháp thay thế khả thi nào được triển khai.
Các mục tiêu khí hậu của Maryland đầy tham vọng: giảm 60% lượng khí thải vào năm 2031 và đạt mức phát thải ròng bằng 0 vào năm 2045. Nhưng những mục tiêu này dường như chỉ là những con số ‘trời ơi’ hơn là một kế hoạch cụ thể. Không có lộ trình rõ ràng, không có trách nhiệm giải trình, và chắc chắn là không nắm bắt được tác động thực tế lên các gia đình như của tôi.
Tệ hơn nữa, Maryland bắt đầu loại bỏ dần các nhà máy điện mà không có nguồn thay thế sẵn sàng. Chỉ 7% điện năng của chúng tôi đến từ năng lượng tái tạo, vì vậy chúng tôi phải nhập khẩu nhiều hơn với chi phí cao hơn. Những chi phí này, tất nhiên, được chuyển trực tiếp sang người đóng thuế.
Chuyện chưa dừng lại ở đó. Chính quyền Baltimore, Annapolis và Quận Anne Arundel đang theo đuổi các vụ kiện chống lại các công ty năng lượng, đổ lỗi cho họ về biến đổi khí hậu. Các vụ kiện này cáo buộc các công ty nhiên liệu hóa thạch từ lâu đã biết sản phẩm của họ gây hại cho hành tinh.
Kiện tụng họ không làm mát nhà cửa của chúng tôi; đó là một việc làm vô ích. Nhưng chi phí đấu tranh với kiện tụng này lại đổ thêm gánh nặng chi phí lên những người dân: các doanh nghiệp và gia đình chỉ đang cố gắng tồn tại.
Nếu thành công, các vụ kiện này có thể buộc các công ty năng lượng phải trả hàng tỷ đô la. Những chi phí đó sẽ không đến từ lợi nhuận của công ty, mà sẽ xuất hiện trên hóa đơn của chúng tôi. Các công ty có thể rời bang hoặc tăng giá chỉ để duy trì hoạt động.
Trong khi đó, người đóng thuế đang tài trợ cho các chương trình ‘tạo cảm giác tốt’ nhưng không mang lại kết quả thực chất. Một ví dụ: người dân Maryland đã chi 51 triệu đô la để quảng bá xe điện và xây dựng các trạm sạc. Các nhóm giám sát cho biết các chương trình này đã thua lỗ và không đạt được mục tiêu.
Những vấn đề này không chỉ xảy ra ở Maryland. Tiểu bang này xếp thứ 14 tệ nhất cả nước về chi phí điện, và 13 trong số 14 tiểu bang đó là các bang ‘xanh đậm’ (ủng hộ Đảng Dân chủ). Điều đó nói lên điều gì?
Khi mùa hè nóng lên, các gia đình ở các bang do phe ‘cấp tiến’ điều hành đối mặt với những lựa chọn khó khăn: điều chỉnh lại ngân sách gia đình hay phơi quần áo bằng dây và bắt đầu ngủ ở tầng hầm.
Tôi thấy một số khía cạnh của cuộc sống châu Âu thật quyến rũ, nhưng tôi chắc chắn không muốn đăng ký trọn gói đâu.
Người ta sẽ nghĩ rằng, sau khi chứng kiến cách chính phủ Anh cố gắng áp đặt năng lượng tái tạo lên người dân của mình, và gánh nặng tài chính khủng khiếp mà nó đặt lên cư dân, thì phần còn lại của thế giới sẽ học được từ những sai lầm của họ.
Như ở Vương quốc Anh, chúng ta biết rằng, đặc biệt đối với những người như bà mẹ đơn thân hoặc người nhập cư mới sống dựa vào đồng lương hàng ngày, chi phí năng lượng cao không chỉ gây bất tiện – chúng có thể gây ra thảm họa tài chính. Chúng là sự khác biệt giữa việc trả được tiền thuê nhà hay không, giữa có bữa tối trên bàn hay tủ lạnh trống rỗng.
Đã có lúc phe ‘cấp tiến’ thích nói, “Hãy xem xét đặc quyền của bạn” (Check your privilege). Thật buồn cười, chúng ta không còn nghe nhiều điều đó nữa – đặc biệt là từ các nhà hoạch định chính sách đang thúc đẩy các chương trình nghị sự về khí hậu tốn kém, gây gánh nặng cho chính những người mà họ tuyên bố đại diện. Các nhà lập pháp được trả lương hậu hĩnh đang tiêu tiền của chúng ta để theo đuổi hệ tư tưởng và chương trình nghị sự ‘cấp tiến’ của riêng họ.