Theo một nghiên cứu mới được trình bày tại cuộc họp thường niên của Hiệp hội Nghiên cứu Ung thư Hoa Kỳ ở Chicago, phụ nữ sống sót sau ung thư có nhiều khả năng bị mệt mỏi và trầm cảm liên quan đến ung thư hơn nam giới.
Nghiên cứu cho thấy, do đó, phụ nữ ít tham gia vào các hoạt động thể chất giải trí, điều này theo thời gian làm trầm trọng thêm các triệu chứng và làm giảm chất lượng cuộc sống của họ.
Tiến sĩ Simo Du, tác giả chính của nghiên cứu và bác sĩ nội trú tại NYC Health + Hospitals/Jacobi, nhận thấy rằng nhiều phụ nữ sống sót sau ung thư tại phòng khám của cô phàn nàn về tình trạng mệt mỏi khiến họ khó mua sắm, mặc quần áo, tắm rửa và thực hiện các hoạt động xã hội hoặc liên quan đến vệ sinh khác.
Để hiểu rõ hơn về sự khác biệt này ảnh hưởng đến chất lượng cuộc sống của bệnh nhân như thế nào, Du và các đồng nghiệp của cô đã phân tích phản hồi từ 1.555 người trưởng thành sống sót sau ung thư, những người đã tham gia vào các когорта của Khảo sát Kiểm tra Sức khỏe và Dinh dưỡng Quốc gia năm 2015-2016 và 2017-2020.
Các chuyên gia cho biết, nhìn chung, các phản hồi có thể được ngoại suy cho 25 triệu người sống sót với hơn 20 loại ung thư khác nhau trên khắp Hoa Kỳ, bao gồm ung thư tuyến tiền liệt, vú, da, ruột kết và cổ tử cung.
Tại sao phụ nữ có chất lượng cuộc sống tồi tệ hơn sau ung thư?
Nghiên cứu cho thấy so với những người đàn ông sống sót, phụ nữ sống sót sau ung thư có khả năng báo cáo về tình trạng mệt mỏi liên quan đến ung thư cao hơn 69% và khả năng báo cáo về tình trạng trầm cảm cao hơn 58%.
Carolyn Gotay, nhà nghiên cứu ung thư và giáo sư danh dự về dân số và sức khỏe cộng đồng tại Đại học British Columbia ở Vancouver, người không tham gia vào nghiên cứu, cho biết các phương pháp điều trị ung thư ảnh hưởng đến toàn bộ cơ thể, vì chúng có thể tiêu diệt cả tế bào ung thư và tế bào khỏe mạnh. Bà cho biết những ảnh hưởng này có thể kéo dài trong nhiều tháng đến nhiều năm sau khi điều trị xong, khiến những người sống sót phải đối mặt với một loạt các vấn đề sức khỏe từ điếc đến vô sinh.
Theo Viện Ung thư Quốc gia, mệt mỏi và trầm cảm liên quan đến ung thư có thể do chính ung thư hoặc các tình trạng bệnh lý khác mà nó gây ra. Tác động cảm xúc của việc đối phó với căn bệnh này cũng có thể gây ra những triệu chứng này.
Nghiên cứu cho thấy phụ nữ có phản ứng miễn dịch mạnh hơn đối với các phương pháp điều trị, điều này gây ra tình trạng viêm nhiễm lớn hơn. Du cho biết phụ nữ cũng có xu hướng đào thải thuốc khỏi cơ thể chậm hơn nam giới, dẫn đến nồng độ thuốc trong hệ thống của họ cao hơn và do đó các triệu chứng tồi tệ hơn. Cũng có thể, sự khác biệt về kích thước cơ thể ảnh hưởng đến cách thuốc và bức xạ được phân phối và hấp thụ trong cơ thể phụ nữ.
Du cho biết phụ nữ cũng có nhiều khả năng mắc các bệnh ung thư được điều trị bằng liệu pháp гормон có thể góp phần lớn gây mệt mỏi và trầm cảm. Theo Hiệp hội Ung thư Hoa Kỳ, một số liệu pháp này, như tamoxifen được sử dụng để điều trị một số bệnh ung thư vú, được dùng trong 5 đến 10 năm sau khi thuyên giảm để giảm khả năng ung thư tái phát.
Gotay cho biết, phụ nữ có nhiều khả năng báo cáo về tình trạng mệt mỏi và trầm cảm ngay cả khi không được chẩn đoán mắc bệnh ung thư, vì vậy có thể sự khác biệt về гормон liên quan đến giới tính có thể giải thích rõ hơn tại sao phụ nữ lại trải qua nhiều triệu chứng này hơn ngay từ đầu.
Du cho biết cũng có thể các chuẩn mực giới tính xã hội đóng một vai trò nào đó. Bà cho biết phụ nữ thường có nhiều trách nhiệm chăm sóc hơn như chăm sóc con cái và làm việc nhà, điều này có thể làm tăng căng thẳng và góp phần gây mệt mỏi và trầm cảm.
Đáng chú ý, nghiên cứu cho thấy rằng đàn ông có nhiều khả năng có những suy nghĩ “rằng họ sẽ tốt hơn nếu chết”, Du nói. Phát hiện này phản ánh các dữ liệu khác cho thấy tỷ lệ tự tử thường cao hơn ở nam giới so với nữ giới. Du suy đoán rằng các chuẩn mực xã hội, cụ thể là kỳ vọng rằng đàn ông phải có khả năng chu cấp cho gia đình của họ, có thể là nguyên nhân.
Tập thể dục có thể giúp ích như thế nào?
Nghiên cứu cũng cho thấy rằng trong số tất cả những người sống sót sau ung thư, những người hoạt động thể chất vừa phải như đi bộ hoặc đi xe đạp có nguy cơ bị mệt mỏi liên quan đến ung thư thấp hơn 50%. Du cho biết những người tham gia vào các hoạt động mạnh mẽ hơn không thấy bất kỳ cải thiện nào về năng lượng của họ.
Trong khi đó, cả hoạt động vừa phải và mạnh mẽ đều có liên quan đến việc giảm nguy cơ trầm cảm từ hai đến năm lần, theo nghiên cứu.
Nhìn chung, kết quả cho thấy rằng các chương trình trị liệu sau ung thư nên ưu tiên tập thể dục. Một đánh giá năm 2024 về 113 thử nghiệm đối chứng ngẫu nhiên đã đi đến kết luận tương tự và phát hiện ra rằng tập thể dục, cùng với liệu pháp hành vi nhận thức và các chương trình dựa trên chánh niệm, đã cải thiện tình trạng mệt mỏi liên quan đến ung thư cả trong và sau khi điều trị ung thư.
Du cho biết: “Chúng tôi luôn kê đơn thuốc” để giúp những người sống sót sau ung thư đối phó với các triệu chứng kéo dài. “Nhưng đối với tình trạng mệt mỏi liên quan đến ung thư, tập thể dục thực sự có thể hiệu quả hơn các can thiệp dược phẩm.”
Tuy nhiên, Unger cho biết, tập thể dục có thể là một giải pháp tạm thời, chỉ điều trị triệu chứng chứ không phải nguyên nhân gốc rễ. Nghiên cứu trong tương lai cần điều tra lý do tại sao phụ nữ gặp phải các tác dụng phụ tồi tệ hơn sau ung thư để họ có thể hưởng lợi từ các lựa chọn điều trị hiệu quả hơn.
Trong thời gian chờ đợi, Gotay cho biết cô hy vọng nghiên cứu này sẽ giúp bình thường hóa ý tưởng rằng việc không cảm thấy ổn sau khi sống sót sau ung thư là điều bình thường, điều này có thể gây khó khăn cho nhiều người sống sót để hiểu và chấp nhận.
Gotay nói: “Khi mọi người sống sót sau ung thư và bị mệt mỏi hoặc trầm cảm, họ nghĩ rằng có điều gì đó không ổn với họ vì họ không biết ơn”. “Nhưng họ không nên cảm thấy cô đơn… hoặc như thể họ bị thiếu hụt. Đó là một phần của toàn bộ trải nghiệm… và chúng ta cần bắt đầu cung cấp cho họ những công cụ cần thiết để làm cho cuộc sống của họ trở nên phong phú nhất có thể.”
Theo NBC News